Sunday, October 16, 2016

Ái Ngồi - đồ biển


Phòng tắm dạo này đã bớt khai, đỡ phải mua thêm Clorox như mọi khi.


Cách đây vài tháng có một anh bạn vàng từ Sacramento xuống, ghé thăm nhà đồ, hai bạn cố tri cùng nhau tay bắt mặt mừng. Cùng khoá nhà banh, cùng vào tù cải tạo tại Long Giao, sau đó anh bị đày ra Bắc, còn đồ thì chuyển trại qua Thành Ông Năm, Kà Tum, Suối Máu, Sau đó được vinh hạnh lên Tống Lê Chân đền ơn “bác”, thiếu điều muốn “lê cả tay” luôn mới được “cách mạng” tha về trong dịp 2/9.
Cả hai đều có thành tích vượt biên, vượt biển. Anh bạn đồ “đánh đấm” thành công trước, qua Mỹ chỉ lấy thú tiêu khiển là học hành và cua đào nhí; thế mà theo chính sách tầm ăn dân , anh cũng kiếm được cái PhD Toán và cuỗm được một cô vợ trẻ , tính tình hồn hậu và có học thức.

Anh có hai thú đam mê thứ nhất là xe Đức, thứ hai là cờ bạc; không hiểu có nổ như kho đạn Thành Tuy Hạ hay không mà anh dám tuyên bố là anh có thể kiếm tiền từ các sòng bài bằng sở trường toán học, dùng cách tính xác suất để biết các máy slot machine khi nào nhả tiền ra hoặc nhìn gương mặt, ánh mắt cuả lái chia bài mà ra quân. Nhưng thỉnh thoảng gặp anh ta tại vùng Orange County và vùng phụ cận, đồ thấy anh chẳng nói chẳng rằng, trầm tư hút thuốc liên tục và gương mặt cô vợ trẻ không mấy vui là đồ biết anh chàng có máu mê cờ bạc này cũng thuộc loại “được bài thì khoe còn thua bạc thì che”.

Làm sao tính toán siêu hơn các sòng bài được, từ ngày đặt chân lên đất Mỹ, chưa bao giờ đồ nghe tin sòng bài nào bị đóng cưả vì bankruptsy cả, mà chỉ thấy dân an nam tị nạn ta bị kéo nhà, kéo xe, đem nhau ra toà đệ đơn ly dị mà còn thiếu tiền trả luật sư nưã. Nhìn mấy ông bà da vàng mũi tẹt bày phở cháo, nhễ nhại xì xụp, xiả bạc ngàn đô tại các Casino cuả các bác da đỏ quanh vùng San Diego là biết ngay là dân con Lạc, cháu Hồng không sai một ly ông cụ nào sất.

Thôi thì mỗi người có một thú đam mê, riêng đồ chỉ có một thú đam mê duy nhất là làm sao đi điả, đi ái cho nó chơn tru mỗi ngày, chứ đừng để táo bón nó hành là mất ăn , mất ngủ. Nghe đồ tâm sự anh bạn khuyên đồ nên ái ngồi; đồ dãy nảy như điả phải vôi. Bạn đồ mới phân tích hơn thiệt,
- thứ nhất là ái ngồi nó gọn ghẽ, lịch sự thanh tao, không phải vung vảy sau khi ái, nên phòng tắm đỡ khai,

-thứ hai là không phải lật nắp lên xuống nên bàn cầu ít hư hỏng đỡ tốn tiền ra Home Depot mua bàn cầu mới,

-thứ ba là ban đêm cố gắng đi ái trước, bà xã đi ái sau có chỗ ngồi ấm áp, đỡ phải co cả mình khi phải ngồi xuống bàn cầu lạnh như nước đá.
Nghe cũng rất hữu lý, nhưng đồ phản đối kịch liệt: đi ái ngồi sao có vẻ giống đàn bà quá, chẳng ai nhìn thấy nhưng sao có vẻ lại cái kỳ kỳ thế nào ấy. Anh bạn trả lời: -Thế bạn đi điả ngồi thì sao, có giống lại cái không?. đồ bướng bỉnh đỉa khác, ái khác hai cái phải phân biệt rạch ròi, anh bạn nghe xong nhún vai châm thuốc hút, chẳng nói, chẳng rằng.


Khi anh bạn về Sacto được vài tuần, một buổi tối, đồ vào phòng tắm ngồi lên bàn cầu, một cảm giác ấm áp tràn lên chỗ để ngồi, trái hẳn với cái lạnh lẽo khi đồ ngồi xuống bàn cầu như mọi ngày, thì ra bà xã vưà mới dạy đi ái đêm trước đồ và để cái hơi ấm cuả mình cho đồ thưởng thức, bà ấy chiụ cái lạnh lẽo ấy cả mấy chục năm rồi mà không than van, lại còn phải đặt bàn cầu xuống mỗi khi đi ái, vì mỗi lần vung vảy tung toé xong cánh liền ông sợ dơ ít khi nhón tay để bàn cầu vào chỗ cũ.

đồ chịu khó làm theo lời anh bạn vàng trên miệt Sacto cả mấy tuần nay, cảm thấy khi ngồi ái, rất thoải mái mà còn là một động tác thể dục đứng lên, ngồi xuống, co rãn rất tốt cho cái bụng bia. Khi ái ngồi, nước non tuôn ra hả hê, nếu còn sót tí tỉnh, chiụ khó đưa ngón tay nhấn đầu ruà vài cái là nó phun ra hết.

-Phòng tắm dạo này đã bớt khai, đỡ phải mua thêm Clorox như mọi khi.

Bà đồ buông lời nhận xét ngụ ý khen ngấm, khen ngầm, khiến đồ như mở cờ trong bụng.

đồ biển

No comments: